
Kevin De Bruyne: Let me talk P1
Chơi thứ bóng đá đơn giản thực sự là điều khó nhất trên thế giới. Nhưng khi nó lăn thì sao? Với tôi, đó là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời.
1. Tôi là người thành thật, thế nên tôi sẽ kể cho nghe một bí mật nho nhỏ. Trước khi đến Manchester City, tôi thực sự không biết Raheem Sterling là người như thế nào. Lúc đó, tôi chưa gặp cậu ấy bao giờ và từ những gì đọc được trên báo chí Anh, tôi nghĩ cậu ấy là một người rất khác. Tôi đã nghĩ như thế. Thực sự tôi không cho rằng cậu ấy là một chàng trai xấu nhưng những tờ lá cải luôn khẳng định cậu ấy là một kẻ kiêu ngạo. Vì thế tôi đoán rằng… từ đó tiếng Anh gọi là gì nhỉ? Là thằng khốn chăng?
Raheem và tôi có sự kết nối mạnh mẽ vì chúng tôi đến City cùng thời điểm và trên báo chí có rất nhiều thông tin tiêu cực về cả hai. Họ nói tôi là “người bỏ đi ở Chelsea”. Họ bảo Raheem là gã màu mè diêm dúa, rời Liverpool vì tiền. Họ nói chúng tôi là những người rất khó gần.
Tất nhiên, khi bạn đọc được những điều như vậy về mình, bạn sẽ nghĩ gì? Tôi ư? Tôi không khó gần, điều đó thật lố bịch. Những người đó thậm chí còn không biết tôi! Nhưng thực sự thì khi bạn đọc về những cầu thủ khác, nó ảnh hưởng đến suy nghĩ của bạn khá nhiều. Khi tôi tới City và thực sự gặp gỡ Raheem rồi nói chuyện sau buổi tập, tôi nghĩ rằng “Đợi đã, anh chàng này khá ngầu đấy chứ? Câu chuyện ở đây là gì?”.

Tôi không có nhiều bạn thân, cả trong lẫn ngoài lĩnh vực bóng đá. Điều đó khiến tôi thực sự mất thời gian để cởi mở với mọi người. Nhưng dần dần, tôi thân với Raheem hơn vì các con của chúng tôi chào đời cùng thời điểm nên chúng cũng luôn quấn quít với nhau. Tôi dần hiểu về Raheem hơn và nhận ra đó là một chàng trai thông minh, chân thành. Cậu ấy khác xa so với những gì báo lá cải viết.
Đây là sự thật: Raheem là một trong những người tốt và khiêm tốn nhất mà tôi từng gặp trong bóng đá. Một ngày nọ, chúng tôi đang trò chuyện và Raheem bảo “Này, em nghĩ anh là người rất khác trước khi em gặp anh. Em nghĩ anh sẽ khá xa cách và ngại ngùng. Nhưng thực sự anh khá vui tính mà.”
Tôi bảo “Tôi là người hài hước theo kiểu nghiêm túc mà.”
Cậu ấy đáp: “Vâng, nghiêm túc”. Thế rồi cậu ấy hỏi tiếp: “Vậy anh nghĩ về em như thế nào?”
Tôi đáp: “Thành thật nhé? Tôi nghĩ cậu thực sự khá kiêu ngạo đấy!”
Cậu ấy nhìn tôi theo kiểu: “Cái gì!”
Và tôi nói: “Sao? Cậu cũng đã nghĩ tôi khác cơ mà!”
Tôi cho rằng đó là một bài học lớn. Theo kinh nghiệm của tôi, cầu thủ bóng đá có lẽ rất khác so với bạn nghĩ, đặc biệt nếu bạn thực sự biết họ. Điều này chắc chắn cũng đúng với tôi. Tôi cũng hiểu tại sao Raheem lại nghĩ tôi khó gần như thế. Từ năm 16 tuổi, đã có “đám mây mờ” bao phủ xung quanh tôi.