ĐỜI TƯ HỒ SƠ SỰ NGHIỆP

Kevin De Bruyne: Let me talk P3

Khá đơn giản, bởi đó chính là cuộc sống của tôi. Năm thứ nhất, tôi sống ở một nhà trọ mà phòng khá bé chỉ với một cái bàn, một cái giường và một bồn rửa. Đến năm sau, tôi có thể sống với một gia đình mà CLB trả tiền để họ nuôi các cầu thủ trẻ. Tôi và một cầu thủ nữa chuyển tới sống cùng họ và điều đó giúp cuộc sống tôi bình thường hơn.
Hầu hết thời gian, tôi vẫn một mình tuy nhiên tôi nghĩ mọi thứ đều ổn. Một năm trôi qua, tôi học khá tốt ở trường, tập luyện bóng đá cũng như vậy. Không đánh nhau, không có bất cứ vấn đề gì cả. Đến cuối năm học, tôi gói ghém hành lý và chào tạm biệt gia đình nuôi. Họ nói “Hẹn gặp cháu sau kỳ nghỉ. Chúc cháu 1 kỳ nghỉ hè vui vẻ.”
Kevin De Bruyne, ngôi sao trưởng thành từ 'lò' Genk
Nhưng ngay sau khi trở về nhà, tôi đi đến cửa và thấy mẹ đang khóc. Tôi nghĩ có ai vừa qua đời hoặc gặp chuyện gì đó. Tôi hỏi: “Có chuyện gì thế mẹ?”.
Và mẹ đã nói những điều có lẽ đã tác động đến cả cuộc sống của tôi. Mẹ bảo rằng “Họ không muốn con về lại nữa.”
Tôi đáp: “Mẹ đang nói gì thế?”
Mẹ trả lời: “Gia đình nhận nuôi con không muốn con ở đó nữa.”
Tôi sửng sốt: “Cái gì? Tại sao?”
Mẹ nói: “Vì chính con người con. Họ nói con quá lầm lì. Họ không thể tương tác với con. Họ nói con khó gần.”
Tôi bị sốc thực sự và cảm thấy đó là một vấn đề cá nhân. Gia đình không bao giờ nói điều gì trực tiếp với tôi. Chưa bao giờ có vấn đề gì cả. Tôi ở một mình trong phòng. Tôi không bao giờ làm phiền ai. Họ vẫy tay chào tôi như thể mọi thứ đều ổn hết vậy. Và sau đó, họ thông báo với CLB rằng không muốn nhận nuôi tôi nữa.
Đó quả thực là một câu chuyện quan trọng với sự nghiệp của tôi vì tôi không phải một ngôi sao lớn nào hết và rồi đột nhiên CLB nghĩ tôi chính là vấn đề. Họ thông báo với bố mẹ rằng họ không muốn trả tiền cho một gia đình nào nhận nuôi nữa. Tôi phải đến một nhà trọ khác và sống tại đó – và rõ ràng đó không phải nơi lý tưởng. Nó giống nơi dành cho những đứa trẻ gặp vấn đề rắc rối hơn.